Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012


Vùng cao quê tôi!

Chiều biên giới!
Ruộng bậc thang trải vàng  sắc núi
Tiếng khèn ai cao bay bổng  trong mây
Cổng trời gió bồng bềnh sương trắng
Người dân quê  tôi dầm mưa dãi nắng
Gom nhặt từng mầm lúa củ khoai
Bàn tay sần nốt va dập sạm chai
Cảnh lam lũ hằn sâu trên nét mặt
Ngời sáng niềm tin nơi ánh mắt
Thân thiết tự tin vô tư những tiếng cười
Mời bạn một lần đến với quê tôi
Bạn sẽ hiểu  vùng cao nghèo khó
Đang vươn lên trong cuộc sống từng ngày
Và đẹp tươi trong tiếng hát đắm say.
Anh đi cày !
Anh trong hội thi văn nghệ dân tộc
    • Trắng mây bồng bềnh trên nền trời xanh biếc.
      Nước biển xanh sóng gợn lăn tăn
      Núi nhấp nhô những viên ngọc long lanh
      Cát trải mịn màu vàng sắc nắng
      Một khoảng trời nửa vòng tối sáng
      Nửa trái tin mở sáng một chân trời.

    • Trung trùng núi biêc trùng trùng mây
      Cuộc sống  quê tôi ở nơi đâty.
      Tuy còn nghèo khó mà vui lắm
      Giừ giữ biên cương mảnh đất này
    • Bậc thang hoa đất
      vàng sắc nắng
      Cổng trời nghiêng 
      mây  trắng bồng bềnh
      Lơ lửng trong sương
      khèn ai gọi
      Thoảng hương đưa
      trong vắt tiếng cười
    • Anh lên Tây Bắc những cung đường
      Nhọc nhằn mưa nắng gió với xương
      Thấu hiểu tình người miền sơn cước
      Bẻ chữ nhân nhi những vấn vương
    • Biên cương nồng ấm gừng cay
      Mặn nồng  hương biển nắng say sóng vờn
      Buồng nâu sắc núi chiều hôm
      Núi thương biển nhớ tình ôm đất trời.
      Ngọt bùi chia sẻ người ơi
      Gường cay muối nặm ngàn đời bên nhau
    • Tà dương lơ lửng ở lưng trời
      Kì ảo núi rừng thoáng chơi vơi
      Biển xanh nơi ấy người có biết
      Núi giử biển xanh buổi xuân thời
       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét