Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Khoảng trời bỏ ngỏ!

Tôi và em
như bóng hoàng hôn
với trăng treo đỉnh ngàn đầu tháng
Từ bao giờ? muôn thuở có nhau
Bỏ ngỏ khoảng trời 
Ngơ ngẩn khát khao
niềm yêu cách xa
bỏng cháy nghẹo ngào
Một nửa chơi vơi
trăng níu oằn nỗi nhớ
Mặt trời đến,
trăng trốn vào lòng núi
Trăng mảnh mai cuối mùa vừa tới
Hoàng hôn xuống dần
khuất phía trời xa
Vầng trăng mặt trời rượt đuổi ngày qua
Chẳng sóng bước
Đâu chung dòng cùng lối
Nhìn mặt nhau rồi chia tay vồi vội
Nghịch lí mùa trăng
chia hai đứa hai đầu
Day dứt  bắc cầu
nối dài hạ sang đông
Thu lặng lẽ
trăng gieo vàng sắc núi
Bình minh lên
sương ướt mắt lá rừng
Nhớ nao lòng
hè đổ nắng nổi giông
Đông khắc khoải
trăng thức hoài mong nhớ./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét