Ở nơi xa
mỗi đứa một phương trời
Dài nỗi nhớ
ngày qua ngày mong đợi
Mưa rừng lạnh
ướt đầm ngọn gió
Trời vắng sao
lặng lẽ núi buồn
Ào ào thác nhớ
Tung lên trời làn mây trắng xoá
Trải sương phơi nắng
hoá cầu vồng
Rắc mưa mây bay lả tả mông lung
Sương nhè nhẹ
bồng bềnh soi mặt nước
Xào xạc lá ẩm mềm non mướt
Cây ôm tròn mắt lá
yêu thương
Rừng biếc mở mạch nguồn
suối hát
Lời ca say tiếng rừng hoà nhạc
Rêu đỏ phong mắt đá ngóng trông
Thời gian trôi
tháng năm đợi mong
Trúc đan giăng che lối kép hờ
Núi âm thầm
chờ nỗi nhớ mồ côi
mỗi đứa một phương trời
Dài nỗi nhớ
ngày qua ngày mong đợi
Mưa rừng lạnh
ướt đầm ngọn gió
Trời vắng sao
lặng lẽ núi buồn
Ào ào thác nhớ
Tung lên trời làn mây trắng xoá
Trải sương phơi nắng
hoá cầu vồng
Rắc mưa mây bay lả tả mông lung
Sương nhè nhẹ
bồng bềnh soi mặt nước
Xào xạc lá ẩm mềm non mướt
Cây ôm tròn mắt lá
yêu thương
Rừng biếc mở mạch nguồn
suối hát
Lời ca say tiếng rừng hoà nhạc
Rêu đỏ phong mắt đá ngóng trông
Thời gian trôi
tháng năm đợi mong
Trúc đan giăng che lối kép hờ
Núi âm thầm
chờ nỗi nhớ mồ côi
* Có ban hỏi NCCN sao lại là “mưa mây”. Vâng ! đúng là mưa mây. Vì nước từ trên cao đổ xuống, bị bắn tung lên, hơi nước và những hạt nước nhỏ li ti tạo lên màn sương mù nặng hạt tạo thành mưa bụi bay bay, khi có ánh nắng chiếu qua thành màn sương ấy được phản chiếu thành cầu vồng sắc màu lung linh huyền ảo vắt ngang dòng thác.giữa rừng. xanh, cảnh sắc tuyệt đẹp. * Ở vùng núi quê hương NCCN có loại rêu đỏ là đặc trưng của vùng núi thuộc dãy Hoàng Liên Sơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét