Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

Nước mắt đá!


Gió vô tình
Núi ôm mây
Tình xa
lối vắng đường xưa
Hiu hắt sương
mềm lòng cỏ
Chiều căng ngực
uống từng ngọn gió
Lẻ cánh chim rừng
tìm nơi trú trốn đêm
Nước mắt đá*
Vơi đầy thương nhớ
Đêm xuống dần
Ngày vội đi qua.

Một chút có nhau


Người ơi! Kẻ đớn người đau
Biết rằng không thế có nhau trong đời
Xin người một chút thương thôi
Cho nhau giây phút bồi hồi ngóng trông
Cho nhau một chút tơ lòng
Gửi vào trong gió mông lung nắng chiều
Cho nhau một chút lời yêu
Dối lòng, cũng đủ tím chiều ngẩn ngơ
Cho nhau một chút tình thơ
Sương mai, mắt nắng… vu vơ đất trời
Xua tan buồn khổ trên đời
Biết rằng nơi ấy… có người nhớ nhau.

Nỗi nhớ mồ côi


Nơi xa
mỗi đứa một phương trời
Dài nỗi nhớ
ngày mong tháng đợi

Mưa ướt lạnh Chao nghiêng ngọn gió
Lặng lẽ  
núi buồn
Ào ào thác 
Tung mây trắng xoá
hong nắng cầu vồng
mưa mây lả tả mông lung
Sương nhè nhẹ
bồng bềnh soi mặt nước
Xào xạc lá ẩm mềm non mướt
Rừng biếc mở mạch nguồn
suối thì thầm ngân khúc ca buồn
Rêu đỏ phong mắt đá
ngóng trông
Thời gian trôi
tháng năm đợi mong
Trúc khép hờ
nỗi nhớ mồ côi.