đắm thắm
Trao nhau
Em hiểu lời không nói
sau đôi mắt ấy
Ánh mắt thức lòng
trào sôi sóng dậy
Không yên ổn nữa rồi !
Mình nhớ thương nhau
Bỗng dưng trái tim
thổn thức nhói đau
Nhức nhối khổ buồn
Lặng câm cháy lòng
Khao khát chờ mong
Tình yêu
Nghẹn đứng lời
nước mắt đẫm cuộc đời ngang trái
Ánh mắt dẫn đường con tim vụng dại
Dâu bể cuộc đời
mình không thể có nhau
Xin người hãy quên
đừng nhìn em
bằng ánh mắt cháy lòng
Nức nở đớn đau
Em nhận nỗi niềm từ đôi mắt ấy
Cầm lòng
Một lần thôi
Để mãi mãi xa nhau.
Trao nhau
Em hiểu lời không nói
sau đôi mắt ấy
Ánh mắt thức lòng
trào sôi sóng dậy
Không yên ổn nữa rồi !
Mình nhớ thương nhau
Bỗng dưng trái tim
thổn thức nhói đau
Nhức nhối khổ buồn
Lặng câm cháy lòng
Khao khát chờ mong
Tình yêu
Nghẹn đứng lời
nước mắt đẫm cuộc đời ngang trái
Ánh mắt dẫn đường con tim vụng dại
Dâu bể cuộc đời
mình không thể có nhau
Xin người hãy quên
đừng nhìn em
bằng ánh mắt cháy lòng
Nức nở đớn đau
Em nhận nỗi niềm từ đôi mắt ấy
Cầm lòng
Một lần thôi
Để mãi mãi xa nhau.
Ánh mắt cháy bừng lên ngọn lửa
Sửi ấm cuộc đời bớt lạnh nỗi đơn côi
Trái tim đủ nhói đau nhức nhối
Dù ngược xuôi dòng đời rất vội
Bỗng ngập ngừng khoảnh khắc xa xôi
Ánh mắt người theo năm tháng dần trôi
Lắng lại trong ai khoảng trời mong nhớ
Ôm trọn tình người mà lòng không nỡ
Nói một lời cho thoả nỗi lòng nhau..
Sửi ấm cuộc đời bớt lạnh nỗi đơn côi
Trái tim đủ nhói đau nhức nhối
Dù ngược xuôi dòng đời rất vội
Bỗng ngập ngừng khoảnh khắc xa xôi
Ánh mắt người theo năm tháng dần trôi
Lắng lại trong ai khoảng trời mong nhớ
Ôm trọn tình người mà lòng không nỡ
Nói một lời cho thoả nỗi lòng nhau..
Ngẫm ra lại thấy bùi ngùi
Bà lão đến cửa lại lùi ra sân
Nhìn ông lão khóc tủi thân
Ta còn trai trẻ gái gần còn mơ
Bà già bỗng thấy bơ vơ
Lạc đường say tỉnh như mơ ngượng ngùng
Nón mê tay nải ngập ngừng
Lùi ra ngoài ngõ ông mừng ông vui
Ái chà ! biết phận thì thôi
Cau trầu vôi vỏ của thời trẻ trai
Bà già răng rụng chẳng nhai
Cơm canh nuốt trửng còn hoài tình mơ.
Bà lão đến cửa lại lùi ra sân
Nhìn ông lão khóc tủi thân
Ta còn trai trẻ gái gần còn mơ
Bà già bỗng thấy bơ vơ
Lạc đường say tỉnh như mơ ngượng ngùng
Nón mê tay nải ngập ngừng
Lùi ra ngoài ngõ ông mừng ông vui
Ái chà ! biết phận thì thôi
Cau trầu vôi vỏ của thời trẻ trai
Bà già răng rụng chẳng nhai
Cơm canh nuốt trửng còn hoài tình mơ.
Tình yêu Thật khó nói lên lời.
Biết là thế mà đời vẫn thế!
Vẫn say và vẫn say sưa
Biết rằng chẳng thể đón đưa
Biết rằng chẳng thể sơm trưa cận kề
Biết rằng dứt áo ra về.....
Biết là thế mà đời vẫn thế!
Vẫn say và vẫn say sưa
Biết rằng chẳng thể đón đưa
Biết rằng chẳng thể sơm trưa cận kề
Biết rằng dứt áo ra về.....
Em nghe hát xẩm bên anh,
Ngọt ngào giọng hát trong lành tiếng thơ
Ngọt bùi cay đắng ngẩn ngơ
Nghe lòng thao thức vẩn vơ tiếng đời
Nức nớ số kiếp con người
Trái tim bỗng cất lên lời thân thương.
Ngọt ngào giọng hát trong lành tiếng thơ
Ngọt bùi cay đắng ngẩn ngơ
Nghe lòng thao thức vẩn vơ tiếng đời
Nức nớ số kiếp con người
Trái tim bỗng cất lên lời thân thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét