Quê tôi tình đất tình người!
Một vùng quê chỉ có tiếng hát cười
Cuộc sống còn nghèo vất vả vẫn vui tươi
Quê tôi không có tiếng nói to,
không có lời chưa đẹp
Người dân cần cù vượt lên khó nhọc
Hương mồ hôi bay theo gió lên trời
Vùng cao quê tôi, tình đất tình người
Vượt lên nắng mưa sương mù giá rét
Những thửa ruộng bậc thang trong mây
Trải trên cổng trời xa tít
Lúa ngô xanh, quả chín ngọt đầy nương
Người vùng cao luôn biết nhịn nhường
Không biết khoe hay
chỉ biết làm những gì mình cho là được
Những đêm về vui say tiếng hát
Bát rượu trao tay bên bếp lửa quay vòng
nghe người già kể chuyện núi Gia LongSự tích con ma thiêng, Thần rừng, Thần đá*
Thần ở trên cao, Thần Mường đất Mường ngườiĐược làm người sống ở trên đời
Tất cả như nhau
Người biết làm ăn
như người còn nghèo khó
Ai cũng đều có cha mẹ sinh ra
Nên thương nhau như cùng sống một nhà
Ai cũng có lúc vui lúc khổ
Rồi sau cũng trở về Mường đất
Người với người quý nhau tấm lòng chân thật
Biết dở hay Tảo lý** làm người
Người được sống giữa đất và trời
Không nên nói lời sai
không hại người hại bạn
Có chuyện không vui
Lòng người có hạn
Trốn vào rừng thề ***kể ra cho cạn
Khi trở về lòng dạ thảnh thơi
Yêu thương nhau không lấy được người ơi.
Hẹn tháng ba cùng nhau về ngày chợ
Nói với nhau lời thương lời nhớ
Bao lời thương cũng chỉ một ngày thôi
Ngày chợ tình ngày hò hẹn lứa đôi
Vợ chồng nhau có biết vẫn vui
cùng san sẻ chung nhau bát rượu
Những cái khổ trong lòng chưa thoả nguyện
Được mang đi nói với núi với rừng
Người vùng cao có tiếng nói chung
Không sợ con ma rừng thiêng
Không sợ con thú rừng ác độc
Mà chỉ sợ lòng người chưa thật
Có gì chưa nói được hết lời
Dấu trong lòng lỡ nói ra mất bạn
Có lúc gặp khó khăn hoạn nạn
Lúc mừng vui chẳng ai đến với mình
Ăn ở trên đời sướng khổ cùng chung
Ta quý người !
người thương ta nên bạn
Cuộc sống còn nghèo vất vả vẫn vui tươi
Quê tôi không có tiếng nói to,
không có lời chưa đẹp
Người dân cần cù vượt lên khó nhọc
Hương mồ hôi bay theo gió lên trời
Vùng cao quê tôi, tình đất tình người
Vượt lên nắng mưa sương mù giá rét
Những thửa ruộng bậc thang trong mây
Trải trên cổng trời xa tít
Lúa ngô xanh, quả chín ngọt đầy nương
Người vùng cao luôn biết nhịn nhường
Không biết khoe hay
chỉ biết làm những gì mình cho là được
Những đêm về vui say tiếng hát
Bát rượu trao tay bên bếp lửa quay vòng
nghe người già kể chuyện núi Gia LongSự tích con ma thiêng, Thần rừng, Thần đá*
Thần ở trên cao, Thần Mường đất Mường ngườiĐược làm người sống ở trên đời
Tất cả như nhau
Người biết làm ăn
như người còn nghèo khó
Ai cũng đều có cha mẹ sinh ra
Nên thương nhau như cùng sống một nhà
Ai cũng có lúc vui lúc khổ
Rồi sau cũng trở về Mường đất
Người với người quý nhau tấm lòng chân thật
Biết dở hay Tảo lý** làm người
Người được sống giữa đất và trời
Không nên nói lời sai
không hại người hại bạn
Có chuyện không vui
Lòng người có hạn
Trốn vào rừng thề ***kể ra cho cạn
Khi trở về lòng dạ thảnh thơi
Yêu thương nhau không lấy được người ơi.
Hẹn tháng ba cùng nhau về ngày chợ
Nói với nhau lời thương lời nhớ
Bao lời thương cũng chỉ một ngày thôi
Ngày chợ tình ngày hò hẹn lứa đôi
Vợ chồng nhau có biết vẫn vui
cùng san sẻ chung nhau bát rượu
Những cái khổ trong lòng chưa thoả nguyện
Được mang đi nói với núi với rừng
Người vùng cao có tiếng nói chung
Không sợ con ma rừng thiêng
Không sợ con thú rừng ác độc
Mà chỉ sợ lòng người chưa thật
Có gì chưa nói được hết lời
Dấu trong lòng lỡ nói ra mất bạn
Có lúc gặp khó khăn hoạn nạn
Lúc mừng vui chẳng ai đến với mình
Ăn ở trên đời sướng khổ cùng chung
Ta quý người !
người thương ta nên bạn
*Ở vùng cao có tục cúng đa thần (Thần rừng Thần đá, thần nước, Thần trời....) Quan niệm vè vũ trụ có ba Mường ( Mường trời, Mường người và Mường đất).
Vùng cao còn có Rừng thiêng, Đá thiêng, những người còn có chuyện buồn trong lòng không nói ra được họ đến nới đó để nói ra cho núi rừng, đá thiêng biết. đó là biện pháp giải tỏa tâm lí của người vùng cao.
**Tảo lý: Cái lý về đạo đức ( nguyên tắc đạo đức con người đối với nhau)
**Chợ tình vào 27 tháng 3 âm lịch
Vùng cao còn có Rừng thiêng, Đá thiêng, những người còn có chuyện buồn trong lòng không nói ra được họ đến nới đó để nói ra cho núi rừng, đá thiêng biết. đó là biện pháp giải tỏa tâm lí của người vùng cao.
**Tảo lý: Cái lý về đạo đức ( nguyên tắc đạo đức con người đối với nhau)
**Chợ tình vào 27 tháng 3 âm lịch
Xa lắm nhưng lòng có cách đâu
Con suối rì rào ca hát mãi
Tiếng khèn ngọt lịm rền vang lâu
Lem thân chúc mọi người một ngày vui vẻ
Người qua lại tưởng anh tìm bóng cây (Tế Hanh)
Đọc bài thơ và những dòng trên, mình lại có thêm được kinh nghiệm trong cuộc sống
Theo lời giới thiệu của Hv. Anh tìm mãi mới đến nhà em, trên đất Hà giang quê hương có nhiều kỷ niệm ! Lại được đọc một bài thơ hay nhẹ nhà..
Dịp này anh bận quá vì một số công việc hoàn tất cho biên tập lucbat.com nên ít sang nhà thăm nguoiconcuanui. Anh đã đọc bài thơ mới của em.. Hẹn có dịp bọn anh sẽ lên Hà Giang đó.
Tạ Thu Yên
KHAU VAI
Ta có quên gì ở Khau Vai đâu
Sao vẫn đến khi mùa xuân gần hết
Chợ vùng cao một phiên khác biệ..
Chiều vui nhé.
Giống như quê bạn sáng ngời nghĩa nhân!
thế là người vùng cao cũng tin có trời , điều này giống đạo công giáo , đạo tin lành họ..