Sợi buồn nối đêm!
Đêm mong manh vỡ vụn nhớ vô tình
Gọi tên em gió trở mình va núi
Tiếng nhại loãng xa biển lòng chấp chới
Hấp hối sương ướt lạnh mặn bờ môi
Ngơ ngẩn thu gõ giọt nhịp thu rơi
Níu giông Hạ cuối trời loang loáng
Xuân Hạ qua Thu bao ngày bao tháng
Có bao giờ mình thôi nhớ về nhau
Ngọn núi xanh biển xô sóng bạc đầu
Li rượu cạn li rượu đầy cách trở
Cafe buồn đắng ngắt đếm ngày trôi
Không có em tôi với một mình tôi
Chìm lắng buông lơi vơ víu sợi tơ trời
Kẻ hành khất dở khóc cười còn mất
Ngóng vời xa bóng đêm tàn dần khuất.
Ngu ngơ tôi nhặt
sợi buồn
nối đêm !
Gọi tên em gió trở mình va núi
Tiếng nhại loãng xa biển lòng chấp chới
Hấp hối sương ướt lạnh mặn bờ môi
Ngơ ngẩn thu gõ giọt nhịp thu rơi
Níu giông Hạ cuối trời loang loáng
Xuân Hạ qua Thu bao ngày bao tháng
Có bao giờ mình thôi nhớ về nhau
Ngọn núi xanh biển xô sóng bạc đầu
Li rượu cạn li rượu đầy cách trở
Cafe buồn đắng ngắt đếm ngày trôi
Không có em tôi với một mình tôi
Chìm lắng buông lơi vơ víu sợi tơ trời
Kẻ hành khất dở khóc cười còn mất
Ngóng vời xa bóng đêm tàn dần khuất.
Ngu ngơ tôi nhặt
sợi buồn
nối đêm !