Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Nước mắt đá!

Nước mắt đá!
Cơn gió vô tình dâng cơn sóng dậyNgẩn ngơ buồn núi  tím cuốn  ngàn mâyTình đã xa lối vắng đường xưaHiu hắt sương lặng vương  mềm ngọn cỏChiều rơi căng lồng  ngực uống từng ngọn gióLẻ cánh chim rừnglạc tình tìm nơi  trú trốn đêmNước mắt đá*Xót xa  đầy vơi thương nhớÔm vào lòng vời vợi tình xaMàu đêm buông  dần Chiều vồi vội đi qua.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét