Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010

Nỗi nhớ!


 Hoàng hôn tê tái giọt buồn
Biên cương lặng lẽ tím hồn chiều đông
sương theo gió lạnh mênh mông
Rì rào thông hát lặng không bóng người
Đường mòn lối vắng đơn côi
Khói lam mỏng mảnh chơi vơi lưng trời
Lẻ noi nỗi nhớ không lời
Cánh chim ngơ ngác tìm nơi yên bình
Người xưa nỡ vội vô tình
Đánh rơi nỗi nhớ chúng mình làm đôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét