Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010

Mảnh trăng xưa!

Chia tay anh
trăng treo đầu núi
Mỏng manh chiếc lá cuối thu
Gió nhẹ lay, nghiêng vào đông rét
Em biết
Nụ chưa đơm hoa không chồi biếc,
Núi mây mờ khuất bóng cô dâu
Giá lạnh sương nhỏ giọt lệ sầu
Trên đỉnh núi nỗi buồn đơn chiếc
Hoài mong,
Ngày xuân ngàn lộc biếc
Anh trở về
        nhặt lại mảnh trăng xưa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét