Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010

Chỉ anh thôi!

Em ngồi bên cửa nhớ anh
Cả ngày lời yêu không dứt
Một ngày họ ăn mấy bữa
Lúc nào họ ăn tối ăn trưa
em không biết nữa
Em như đứa trẻ mồ côi
Ngày hết ngày,
không muốn nói muốn cười
Đêm không ngủ
thiếu người nói chuyện
Em buồn nhớ đến anh
Giọng nói anh
Như nước trong cây nứa ngọt lành
Như cơn gió buổi trưa nắng hạ
Như bếp lửa trong ngày đông giá

Như mặt trời sau mưa dông
Bao giờ em hết nỗi buồn mong

Cha mẹ anh em không giúp được
Vòng tay đón em chỉ anh thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét